Mùi thơm của bánh bao trắng từ trong giỏ bay ra. Trong chốc lát, bụng của Lam Thanh Khuynh, Lam Thư và những người khác đều sôi lên, ngay cả Ngự Đan Liên cũng cảm thấy đói bụng.
Tu vi và linh lực trong cơ thể họ đều bị áp chế, cơ thể không có linh lực chống đỡ nên chỉ có thể ăn gì đó để duy trì. Mọi người đều nghĩ đến điểm này, Huyền Niệm tức khắc không nói nhiều nữa, hắn hừ một tiếng rồi là người đầu tiên đi lấy một cái bánh bao trắng, cắn một miếng.
Vương Đại thấy thế, lộ ra nụ cười chất phác, thật thà.
Ngự Đan Liên nhìn chiếc bánh bao trắng, nghĩ đến phản ứng của con nữ quỷ tối qua, cùng với những lá bùa rớt trên cửa phòng của những người khác vào sáng sớm. Nàng hừ một tiếng, quay đầu nói với Khanh Vân Đường: “Ta mới không ăn thứ này! Sư huynh, ta muốn ăn thịt Thiên Điểu!”
Khanh Vân Đường bất đắc dĩ nói: “Tiểu sư muội, nơi đây có quy tắc hạn chế, không gian của sư huynh không mở ra được.”
Huyền Niệm nghe được thịt Thiên Điểu, liền nghĩ đến mấy tháng trước hắn trộm xương cốt bị lộ, tức khắc tức chết rồi. Hắn đột nhiên giật lấy cái giỏ nói: “Không ăn thì thôi! Thanh Liên Phong đúng là một lũ ngu xuẩn được nuông chiều từ bé, Lăng Sương Tôn Thượng, người ăn không?”
Sắc mặt Sở Lăng Sương tối sầm lại, nàng liếc nhìn Huyền Niệm với ánh mắt bất thiện. Mặc dù nàng cũng hơi đói, nhưng nàng không muốn ăn những thứ phàm tục này. Nhưng tên ngu xuẩn này nói gì? Ngu xuẩn được nuông chiều từ bé? Nếu nàng không ăn, chẳng phải là tự nhận sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT