Lam Nhất Mang càng thuật lại sống động như thật việc Ngự Đan Liên đã ra tay tương trợ trong bí cảnh, khi các đệ tử này vì trân bảo mà lâm vào ma chướng, như Lam Thư đã kể cho hắn. Hắn còn điểm danh phê bình một vài đệ tử thích ba hoa chích choè.
Thế nên đến bây giờ, trong Bạch Kiếm Môn không có mấy ai là không biết Ngự Đan Liên của Thanh Liên Phong.
Ba đệ tử Trúc Cơ khác, thấy sư tỷ cũng lấy linh thạch ra, lại nghĩ đến lời dạy của Chưởng môn sư phụ, cùng với khoảnh khắc sinh tử vừa rồi, sôi nổi từ không gian của mình lấy ra một ít linh thạch.
“Tiểu tiền bối, đây là lễ tạ ơn của chúng ta, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng hy vọng người đừng ghét bỏ.”
Nháy mắt, trước mặt mở ra bốn bàn tay. Ngự Đan Liên đưa tay về phía bàn tay của Lam Thanh Khuynh, nhưng không lấy túi trữ vật trên tay nàng, mà là ấn ngón tay Lam Thanh Khuynh trở về.
Nàng cười nhạt nói: “Tiểu sư tỷ cứ yên tâm, muội sẽ không ghét bỏ. Chỉ là các người là cùng nhau, mà vừa rồi vị lão bản kia đã cảm tạ rồi, phần lễ tạ ơn này giữ lại lần sau hãy đưa, các vị cũng vậy, đều thu lại đi thôi.”
Nói xong, đôi mắt đen nhánh của nàng chớp một cái, vô cùng ngoan ngoãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT