Lạc Bằng Kiêu đã nhận ra tâm trạng của tiểu sư muội dao động, nàng dường như bị hắn dọa sợ. Quả thật, hắn cứ đứng trước cửa phòng cô nương như vậy thực sự có chút không nên.
Trong mắt hắn xuất hiện một tia xin lỗi, cúi đầu đưa một cái bình sứ về phía Ngự Đan Liên, sau đó mới từ bi nói: “Tiểu sư muội, bên trong có Tích Cốc Đan, ba ngày phục một viên là được.”
Thì ra là đưa Tích Cốc Đan! Nhìn cái bình sứ trắng nõn trong bàn tay thon dài trước mặt, Ngự Đan Liên đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
“Được! Muội sẽ chuyển lời cho bọn họ.”
“Đại sư huynh, huynh vẫn luôn ở đây đợi muội sao?”
Lạc Bằng Kiêu nói: “Rảnh rỗi không có việc gì, đợi cũng không bao lâu.”
Kia cũng là đợi một lát. Đại sư huynh mạnh mẽ như vậy, cũng không biết Thất sư huynh đã rời đi thần không biết quỷ không hay bằng cách nào. Nhưng không bị phát hiện là tốt rồi. Ngự Đan Liên khẽ thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT