Bạch Trì nhìn băng linh trong lòng bàn tay, trong lòng cực kỳ không nỡ, đây là vật mà sư tôn hắn để lại, trân quý vô cùng. Hiện giờ giao ra đi, sau này chỉ sợ là không lấy lại được. Rốt cuộc, sự quý hiếm của mười hai linh căn nguyên đủ để khiến vô vàn tu sĩ tranh giành.
Nhưng nếu hắn hiện tại liền nói ra thân phận của kẻ mà Ngự Đan Liên muốn biết, hắn sợ sẽ mất mạng mà không thể thoát ra ngoài. Mà Ngự Đan Liên cũng nói rất rõ ràng, nếu hắn không nói ra thân phận kẻ đó, liền sẽ bị nàng bỏ lại đây. Trước mặt tính mạng, những vật ngoại thân này đều là mây bay.
Lạc Bằng Kiêu giơ tay, băng linh liền rơi vào tay Ngự Đan Liên. Cái băng linh này trông giống hình dạng một vương miện, đỉnh đầu có ba cái nhọn, cầm vào tay lạnh toát.
“Tiểu sư muội, cất kỹ.”
Ngự Đan Liên gật đầu, lập tức đem băng linh cất vào không gian bên trong khóa trường mệnh. Bạch Trì nhìn thấy Lạc Bằng Kiêu không chút do dự đưa băng linh cho Ngự Đan Liên, trong mắt xuất hiện vài phần kinh ngạc. Một vật quý giá như vậy, nếu có cơ hội, ai lại không muốn giữ trong tay mình?
Ngay cả sư gia gia hắn, thân là Cửu Tiêu Tôn Thượng Phản Hư Kỳ, cũng rất nhiều lần bóng gió ám chỉ hắn, bảo hắn dâng băng linh ra. Nhưng băng linh là cơ duyên mà sư tôn hắn có được trong bí cảnh, trước khi sư tôn ngã xuống, cố ý giao nó vào tay hắn. Đối với những ám chỉ của sư gia gia Cửu Tiêu Tôn Thượng, hắn cũng hoàn toàn coi như không nghe thấy.
Đồng tông thân thầy trò còn như thế, mà Ngự Đan Liên này bất quá mới nhập Thanh Liên Phong mấy tháng, thế mà lại có thể được Lạc Bằng Kiêu tin tưởng đến vậy. Lạc Bằng Kiêu sẽ không, cũng giống hắn trước kia, trúng chú thuật gì đó chứ? Không đúng, Lạc Bằng Kiêu là Phật tu, thậm chí có thể một mũi tên hóa giải tử chú si tâm tuyệt luyến trong cơ thể hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT