Tạ Thanh Dư rút linh kiếm ra, lại là một nhát đâm vào huyết nhục của Bạch Trì. Bạch Trì đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Máu đó làm ma khí trước mặt Tạ Thanh Dư bị tách ra một chút, nhưng ma khí lại nhanh chóng ngưng kết lại.
Giờ phút này, trái tim Bạch Trì đã như bị vạn mũi tên xuyên qua. Hắn bỗng nhiên hoàn toàn dừng việc né tránh, trong mắt cũng một mảnh u ám. “Dư Nhi, nếu con hận ta đến tận đây, con cứ giết ta đi.”
“Nỗi đau trên thân không bằng một phần vạn trong lòng ta, ta yêu con, cam nguyện chịu chết.”
Vũ Thu đứng xa xem kịch cũng ngây người, mày nhíu chặt lại, trong miệng lẩm bẩm: “Si tâm tuyệt luyến, nhất định là si tâm tuyệt luyến!”
“Làm sao nhìn ra được?” Ngự Đan Liên hỏi: “Ngươi không phải nói, đó là cấm thuật của Hải Thần Tông các ngươi đã cấm mấy ngàn năm sao? Bây giờ còn ai biết nữa chứ?”
Vũ Thu ánh mắt trầm trầm nói: “Si tâm tuyệt luyến không thể chịu đựng được việc người trúng mẫu chú không yêu mình.”
“Nếu họ phát hiện người trúng mẫu chú không yêu mình, liền sẽ thống khổ vạn phần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT