Lạc Bằng Kiêu ngồi xổm xuống, từ phía sau giúp Ngự Đan Liên điều chỉnh tư thế, đỡ nàng kéo cung. Bắt đầu kéo dây cung, nàng liền cảm giác toàn bộ linh lực trong người cuồn cuộn không ngừng bị cây cung hút đi. Chờ đến khi dây cung được kéo căng hết mức, linh lực trong cơ thể nàng cũng đã gần như khô kiệt. Nhưng trên dây cung, cũng chỉ vừa xuất hiện một mũi tên nhỏ xíu như sợi tóc.
“Nhắm vào con ma thú kia, bắn ra đi.”
Ngự Đan Liên nhìn về phía con ma thú đang thoi thóp trên mặt đất, cắn răng một cái, bắn sợi kim ti như tóc kia ra ngoài. Kết quả, sợi ti đó không ngoài dự liệu của nàng, bắn trúng mặt đất cách con ma thú khổng lồ ấy mấy mét.
Ngự Đan Liên: “……” Nàng cảm thấy mình không có thiên phú kéo cung.
Lạc Bằng Kiêu cũng có chút ngẩn ra. Trầm Âm là bản mệnh vũ khí của hắn, hắn là người hiểu rõ nhất, việc nhắm mục tiêu cực kỳ dễ dàng, về cơ bản không cần tốn bao nhiêu công sức. Nhưng tiểu sư muội… Hẳn là ngoài ý muốn. Hoặc là Trầm Âm đang làm trò quỷ.
Mắt thấy biểu cảm thất vọng của tiểu sư muội, Lạc Bằng Kiêu lại vỗ nhẹ một cái vào Trầm Âm, sau đó tự mình dùng linh lực kéo ra một mũi tên cho Ngự Đan Liên. “Tiểu sư muội, giữ nguyên động tác và tư thế này, nhắm vào con ma thú kia.”
Ngự Đan Liên toàn thân căng thẳng, nàng cố sức nhắm vào con ma thú kia, nhưng lại cảm thấy cây cung trong tay không nghe lời lắm, luôn kéo tay nàng lệch sang một bên. Nàng cùng cây cung này đối kháng hồi lâu, cuối cùng cũng điều chỉnh được đến góc độ mình muốn. Một mũi tên bắn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play