Ngự Đan Liên khi nhìn về phía Diệp Thanh Minh, mới phát hiện lực chú ý của hắn đang ở trong vũng nước giữa mặt băng. Đúng rồi, vật phát sáng ở giữa kia rõ ràng là một món bảo bối.
Bạch Trì và Tạ Thanh Dư trông có vẻ đã ở đây một thời gian không ngắn, nhìn những dấu chân đầy rẫy dưới chân họ trên mặt băng là biết. Nhưng vì sao, họ vẫn luôn không lấy món bảo bối ở giữa kia, mà còn đe dọa người khác đi lấy chứ?
Ngự Đan Liên nghĩ nghĩ, từ trong không gian lấy ra một cục đá, cánh tay vừa nhấc liền ném về phía vũng nước. Cục đá đó khi chạm đến rìa mặt băng, như thể trong nháy mắt bị một lực lượng kéo chặt, đường parabol ban đầu trên giữa không trung liền biến thành đường thẳng lao xuống, chìm vào trong nước. Hơn nữa, không hề tạo ra bất kỳ gợn sóng nào trong nước.
Ngự Đan Liên ngẩn ra, loại nước này, giống như loại nàng đã từng nghe trong các câu chuyện thần thoại…
“Nhược Thủy.”
Nghe Diệp Thanh Minh khẳng định, Ngự Đan Liên trong nháy mắt đã hiểu. Nàng đã từng biết về Nhược Thủy trong truyền thuyết, bất cứ thứ gì cũng không thể nổi trên mặt nước. Khu vực không trung nơi Nhược Thủy, ngay cả một con chim cũng không thể bay qua.
Tạ Thanh Dư thúc giục nói: “Nhanh xuống đi, biết đây là Nhược Thủy thì sao? Không xuống thì các ngươi cũng chỉ có một con đường chết!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play