Bạch Trì điều tức chữa thương nửa ngày, vết thương trên người cuối cùng cũng hồi phục được hai phần mười. Hắn vừa mở mắt, liền nhìn thấy đồ đệ bảo bối của mình đang bị trói.
Hắn tức khắc mặt mày rùng mình, ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Miên và Thiên Cẩm.
Thiên Cẩm thấy hắn tỉnh, lập tức nói: “Bạch Trì đạo hữu, đồ đệ của ngươi hẳn là bị con linh thú bát giai vừa rồi dọa choáng váng, vừa rồi không chỉ nói năng hồ đồ rằng các ngươi bị một Trúc Cơ mang theo một Luyện Khí đuổi giết, còn ra tay đả thương người. Cho nên ta tạm thời khống chế nàng.”
Nói xong, Thiên Cẩm liền thu lại pháp khí đang trói Tạ Thanh Dư, lại giải khai chú cấm ngôn trên người nàng. Tạ Thanh Dư lập tức nước mắt lưng tròng chạy tới, ủy khuất nói: “Sư tôn, con không có bị dọa ngốc, con cũng không có nói năng hồ đồ.”
“Sư tôn người mau nói cho bọn họ tình hình thực tế đi! Bọn họ đều không tin con.”
Bạch Trì liếc nhìn xung quanh, hắn đương nhiên cũng thấy Ngự Đan Liên và Diệp Thanh Minh. Đặc biệt là khi ánh mắt quét đến Ngự Đan Liên, ánh mắt hắn lạnh lùng sắc bén, cảm xúc trong lòng cũng là một phen chấn động. Nhưng hắn áp chế sự phẫn nộ trong lòng, chậm rãi nói: “Dư Nhi, là con tâm thần dao động, vi sư thân là Hóa Thần, sao có thể bị hai người bọn họ truy sát?”
Nói xong, Bạch Trì lại chắp tay đối với Thiên Miên và Thiên Cẩm nói: “Lần trước gặp hai vị sư huynh, vẫn là ở tiên môn đại hội 50 năm trước, biệt ly mấy năm, lần này lại nhờ vào sự cứu giúp của hai vị sư huynh, Bạch Trì vô cùng cảm kích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT