Thiên Miên và Thiên Cẩm đồng thời nhìn về phía đối phương. Liếc nhau xong, họ đều cảm thấy, những lời cô gái mà họ vừa cứu nói ra nghe có vẻ hơi vô lý. Bạch Trì hiện tại tuy bị trọng thương, nhưng hắn là Hóa Thần sơ kỳ. Còn hai người kia, một lớn một nhỏ, một Trúc Cơ, một Luyện Khí. Hóa Thần và Trúc Cơ khác biệt một trời một vực.
Một Hóa Thần mang theo một Trúc Cơ, lại bị một Trúc Cơ mang theo một Luyện Khí truy sát đến tận bí cảnh? Rồi hai kẻ Trúc Cơ và Luyện Khí đó còn dám đi kinh động một con linh thú bát giai để truy sát hai người kia sao? Vớ vẩn!
“Sư điệt biểu tỷ, ta biết ngươi vẫn luôn không thích ta, nhưng cũng không thể tùy tiện vu khống ta và sư huynh ta như vậy chứ!”
“Ta vừa rồi nhìn thấy hai người các ngươi bị con linh thú cao như núi kia đuổi theo, ta còn sốt ruột muốn chết đây.”
“Cho nên ta mới không màng an nguy của mình, lên tiếng nhắc nhở các ngươi né tránh, nói không chừng còn có thể dẫn linh thú về phía ta nữa.”
“Ngươi, ngươi sao lại có thể lật lọng trắng đen, vu khống ta như vậy?”
Ngự Đan Liên nhìn chằm chằm Tạ Thanh Dư, khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang nét trẻ con tràn đầy vẻ khổ sở, đôi mắt to đen láy ngấn nước, phảng phất như đang chịu đựng nỗi uất ức tột cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT