“…”
Sự nghi ngờ trong lòng Vân Nguyệt đã từ từ tan biến đi, thay vào đó cô lại đang suy đoán suy nghĩ trong lòng người đàn ông này. Lông mày vừa dài vừa mảnh của cô nhíu lại, cô vẫn nhìn anh, chỉ là tiếng nói càng lúc càng nhỏ hơn: “Ông… xã…”
Thanh âm lọt vào tai, cuối cùng vẻ mặt Yến Thiên giống như đã được xoa dịu đi chút ít, ánh mắt anh thâm trầm, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo của cô, môi mỏng khẽ cong lên: “Ừm.”
Lúc này lại khiến Vân Nguyệt càng không biết phải làm sao. Câu trả lời này có phải đang vui vẻ không? Hay vẫn không vui vẻ, còn đang tức giận sao? Cô biết thật ra anh không tức giận, chỉ là muốn biểu hiện ra ngoài để sau này cô phải chú ý nhiều hơn mà thôi.
Nếu quá liều mạng, thật sự rất khiến người ta lo lắng.
Đầu ngón tay của cô vuốt ve thành ly, suy nghĩ trong đầu lại không ngừng xoay chuyển. Mà Yến Thiên giống như đã hết giận, anh nhận lấy chiếc ly trong tay cô, đổ đầy vào nước nóng khoảng sáu mươi độ, lúc đưa lại cho cô còn hỏi một câu: “Gần đây, mỗi ngày em đều quay thế này sao?”
Vân Nguyệt cẩn thận nhớ lại, cũng không phải là mỗi ngày, chỉ có mấy lần lạnh thế này thôi, thế nhưng hết lần này đến lần khác đều bị anh bắt được. Lúc này, nhìn anh giống như đang hỏi cô nhưng trên thực tế đều đã có câu trả lời rồi, chắc chắn đang cho rằng mỗi ngày cô đều chịu khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play