Từ Chiêu cười khen:
"Rất ngon, rất hợp khẩu vị của anh."
Món mình vất vả làm được chồng khen, Khương Tuệ Hàm rất vui:
"Món này em học từ một bà cụ hàng xóm, bà ấy là người phương Bắc còn cụ thể ở đâu em cũng không rõ bởi hồi nhỏ em hay thèm ăn cứ ngửi thấy mùi thơm sẽ chạy đến cửa nhà bà ấy, bà cụ sẽ múc cho em một bát bún như thế này, em thấy rất ngon nên đã học cách làm từ bà cụ."
Sau này bà cụ hàng xóm mất, con trai bà ấy cũng chuyển đi nơi khác vì công việc, bây giờ nghĩ lại thời gian trôi qua thật nhanh có cảm giác như cảnh còn người mất.
Người bên cạnh có người đã rời đi mãi mãi, giờ cô cũng đã lấy chồng, cùng em trai đến một nơi mới sinh sống.
Nhận thấy Khương Tuệ Hàm có chút buồn, Từ Chiêu không muốn để cô tiếp tục chìm trong cảm xúc tiêu cực, anh bắt đầu chuyển chủ đề:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT