Cô hiểu đạo lý, thời buổi này có rất nhiều người không có đủ ăn, thậm chí còn không có cơm ăn, lương thực rất quý giá, ăn còn chưa đủ no, làm sao có thể lãng phí.
Nhưng cô không thể ăn đồ thừa của người khác, cô không vượt quá được rảo cản trong lòng.
Từ Chiêu lại ăn một cách thoải mái như vậy, không hề chê đồ thừa của cô, đúng là không coi mình là người ngoài.
Trên tàu hỏa anh cũng ăn bánh bao thừa của cô một cách thản nhiên, lần này cũng vậy.
Từ Chiêu tranh thủ ngẩng đầu lên nhìn Khương Tuệ Hàm: "Sao vậy?"
Khương Tuệ Hàm lắc đầu: "Không có gì."
Thôi, không nói nữa, anh sắp ăn hết rồi, so đo làm gì, dù sao cũng là anh ăn đồ thừa của cô, chứ không phải cô ăn đồ thừa của anh, anh không ngại là được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT