Ý nghĩ muốn chải đầu cho Mễ Điềm Điềm của Tiêu Tuệ bị cắt đứt, hơn nữa những người khác đều trở về, bà ta cũng không tiện lôi kéo Điềm Điềm chải đầu, liền yên lặng cất lược, chuẩn bị bố trí bàn ăn, ăn cơm.
"Chị dâu." Thái Kiều Chi đột nhiên gọi bà ta một tiếng.
Tiêu Tuệ quay đầu lại, phát hiện bà đang nắm tay Mễ Điềm Điềm cười tủm tỉm nhìn mình.
"Em dâu, có chuyện gì không?"
"Chị dâu, Điềm Điềm nói vừa nãy chị muốn chải đầu cho nó, có điều đã đến lúc ăn cơm trưa, có thể nhờ chị chờ đến khi Điềm Điềm ngủ trưa dậy thì lại chải đầu cho nó có được không, ngày hôm nay em còn phải làm việc, có thể sẽ không kịp. . ." Thái Kiều Chi hơi xấu hổ mà nhìn Tiêu Tuệ.
Nói cái gì không kịp, thật ra đều là tìm cớ. Vừa nãy Điềm Điềm lặng lẽ nói với bà, nói là muốn cho bác hai gái giúp cô chải đầu, thế nhưng mọi người trở về, xem dáng vẻ bác hai gái thật giống như không dự định chải đầu cho cô nữa, cho nên mới nhờ mẹ hỗ trợ đi hỏi một câu, có thể chải đầu cho cô một lần hay không.
Lúc Thái Kiều Chi nói lời này, Mễ Điềm Điềm một mặt ngượng ngùng trốn ở phía sau mẹ, chỉ lộ ra nửa cái đầu lặng lẽ quan sát phản ứng của bác hai gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play