"Điềm Điềm, vừa rồi bà nội gây gổ với người ta, con có bị dọa sợ hay không?" Bà cụ Mễ hiếm thấy có chút chột dạ, cảm giác mình đã gây ra hình ảnh xấu cho cháu gái.
Mễ Điềm Điềm chớp mắt to, nói: "Không có. Điềm Điềm biết bà nội đang đánh người xấu, bà nội vừa khỏe vừa lợi hại." Chính là so với mẹ thì hơi hơi thiếu một chút.
Nghe cháu gái nói như vậy, bà cụ Mễ vui vẻ lên, toét miệng cười hỏi: "Ai? Có đúng không, Điềm Điềm cảm thấy bà nội rất lợi hại sao?"
"Đúng vậy đúng vậy, bà nội lợi hại lắm." Mễ Điềm Điềm giơ hai cánh tay vung vẩy trong phạm vi nhỏ của mình như đang tiếp sức cho người ta.
Bà cụ Mễ lần này thoả mãn. Đồng thời, bà cũng nhìn thấy đá cuội mà cháu gái cầm trong tay.
"Điềm Điềm, đá cuội này con lấy ở đâu vậy, làm sao còn dính bùn, tay con dơ hết rồi."
Mễ Điềm Điềm nhìn đá cuội trong tay một chút, khóe môi uốn cong, nở nụ cười: "Đá cuội là Điềm Điềm nhặt được từ trong sân, bà nội nhìn xem, khối đá này là hình trái tim, giống như hai lỗ tai nhỏ dính lại với nhau, thật là đẹp."
Bà cụ Mễ vừa nhìn, ai u, đúng vậy, hơn nữa hai bên của tảng đá hình trái tim này đặc biệt đối xứng, không hề giống là đá cuội thiên nhiên.
Bà cũng quan tâm đến một chi tiết nhỏ trong đó, Điềm Điềm nói khối đá này là cô nhặt ở trong sân, như vậy là nhặt được vào lúc nào chứ? Vào trước đó, tình huống vội vàng như thế thì Điềm Điềm cũng không kịp bỏ đá cuội vào nhà, vậy cũng chỉ có một khả năng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play