Nếu không phải trường hợp không tiện, bà ta đều muốn lớn tiếng nói một câu "Đáng đời".
Nhưng không phải là đáng đời sao, người đã hơn năm mươi tuổi, da mặt cũng không cần, lại muốn đi đánh một đứa trẻ mới năm tuổi. Một đứa trẻ dễ dàng bị thương nhất, dễ dàng bị kinh sợ, huống chi hồi trước Điềm Điềm vừa mới mới vừa bị thương.
Nhưng người là ngã chổng vó trong sân nhà bọn hắn, liền mặc kệ như vậy cũng không được, bị những người khác nhìn thấy phỏng chừng liền sẽ bị đâm thọt dựng chuyện. Tuy rằng Thái Tiểu Đào không muốn, nhưng đã quyết định đi dìu đối phương.
Nhưng mà bà ta mới mới vừa đi hai bước, liền nghe tiếng rống giận dữ của Thái Kiều Chi cách thật xa truyền đến, càng ngày càng gần. Ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Thái Kiều Chi chạy như bay đến, đôi mắt giống như là muốn phun lửa nhìn chằm chằm Triệu Hồng Diệp nằm trên đất.
"Bà già, lại dám đánh con gái của tôi, tôi liều mạng với bà. ."
Người chưa đến, tiếng tới trước. Tiếp theo bóng người Thái Kiều Chi cũng chạy vào sân, ở trong góc tìm ra một cây chổi trúc khổng lồ, trên dưới vung vẩy hướng về Triệu Hồng Diệp quét qua.
"Bà cút ra ngoài cho tôi, nhà chúng ta không hoan nghênh bà, nhanh lên một chút cút ra ngoài cho tôi. Dám đánh con gái tôi, tôi liều mạng với bà."
"Ai ai ai, cô làm gì, đừng đánh tôi, tôi còn chưa đụng đến con nhóc kia mà." Triệu Hồng Diệp sợ đến tè ra quần, muốn chạy, nhưng đùi phải và tay phải đều đau nhức cực kỳ, căn bản không đứng lên nổi, chỉ có thể nhịn ra sức lăn lăn ra ngoài, đồng thời còn nhận lỗi xin tha,"Đừng đánh đừng đánh, chân tôi sắp gãy rồi, cô muốn đánh chết tôi sao?"
Âm thanh vang vọng phía chân trời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play