Về phần Tiền Giai Dung, không biết từ khi nào, tất cả những điểm thu hút sự chú ý trên cơ thể cô ta đều biến mất, cả người trở nên vô cùng bình thường. Nếu nói về điều đã thay đổi, thì đó chính là từ một cô bé cũng được coi là vui vẻ cởi mở, trở thành cả ngày đều mang khuôn mặt u ám, theo đuôi bám theo chị cô ta Tiền Giai Uyển.
Giống như bây giờ.
"Giai Dung, em đang nghĩ gì vậy?" Tiền Giai Uyển nhỏ giọng hỏi khi phát hiện Tiền Giai Dung đang giúp cô ta làm bài tập thì bắt đầu ngẩn ra.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, cơ thể Tiền Giai Dung nhìn thôi cũng thấy đang run lên, sau khi định thần, cười gượng nói với Tiền Giai Uyển: "Có gì đâu chị, em có nghĩ gì đâu, chị mau đi nghỉ ngơi đi, bài tập của chị sắp làm xong rồi."
"Ồ..." Tiền Giai Uyển chậm rãi gật đầu, từ từ ngồi lên giường, sau đó nói tiếp,"Em cũng đừng viết nhanh quá, lần trước cô giáo hỏi chị tại sao nét chữ trong vỏe bài tập với chữ lúc bình thường của chị lại khác nhau đó."
Bởi vì chữ viết quá nhanh rất dễ bị người khác phân biệt được.
Tiền Giai Dung tức giận bóp chặt cây bút chì trong tay, nhưng nét mặt lại không dám để lộ thái độ gì, nụ cười trên môi không có điểm biến hóa, mỉm cười: "Vâng, em biết rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play