Mễ Húc Quang và Thái Kiều Chi đã tiếp đãi những người này trong khoảng một thời gian dài, Mễ Phong Thu thậm chí có thể nhìn ra vẻ mệt mỏi trong nụ cười cứng ngắc của họ.
Để không làm mình bật cười thành tiếng, Mễ Phong Thu nhanh chóng chuyển sự chú ý sang bọn trẻ. Mễ Điềm Điềm và những đứa trẻ khác đang chơi đùa xung quanh một chú chó nhỏ màu trắng, nhân lúc không ai để ý, Mễ Điềm Điềm đã lén lút đút cho chú chó miếng thịt mà mình lấy được trên bàn, nhìn chú chó ăn một cách ngon lành, tất cả bọn trẻ đều rất vui mừng, vô lo vô nghĩ.
Tốt làm sao, Mễ Phong Thu tự nghĩ, hy vọng cuộc sống này có thể tiếp diễn mãi.
Sau khi chúc mừng, cũng đến lúc thảo luận về những việc cần làm tiếp theo. Nhất là khi hai người lớn sắp thi đại học, bọn trẻ phải làm sao?
Mễ Húc Quang muốn cả gia đình ở bên nhau: "Hay là... để Mễ Thiên Hạo, Mễ Thiên Trạch và Mễ Điềm Điềm đi cùng chúng con đi?"
Trường đại học của họ nằm ở thành phố thủ phủ của tỉnh Vân, các nguồn lực giáo dục phải tốt hơn nhiều so với của họ ở đây, nếu bọn trẻ có thể đến đó cùng nhau, Mễ Húc Quang chắc chắn sẽ tìm được một trường học tốt cho chúng.
Nhưng bà cụ Mễ lại không đồng ý với quyết định này: "Mẹ không đồng ý, các con mới qua bên đó, cuộc sống còn chưa quen thuộc, hai người lớn như các con còn đỡ, chắc chắn có thể tự chăm sóc lấy mình, nhưng mà Thiên Hạo chúng nó còn nhỏ, nhỡ bị người ta bắt nạt thì làm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT