Nghe được con gái nói vậy, Thái Kiều Chi lại nở nụ cười. Chẳng qua bà vẫn từ chối đề nghị đấm lưng cho bọn họ của Mễ Điềm Điềm: "Đấm lưng thì không cần đâu, có hai anh trai của con là được rồi, hơn nữa đấm nhiều đau lắm. Hai anh trai của con da dày thịt béo không sợ đau, tay con mềm như vậy mẹ còn không nỡ đây này. Nếu Điềm Điềm thật sự muốn làm gì đó thì có thể cho mẹ và cha con mỗi người một cái ôm được không nào? Vận may của con tốt như vậy, nói không chừng có thể thông qua cái ôm này truyền vận may cho cha mẹ đấy?"
Không nói nửa câu trước hai anh em sinh đôi nghe vào tai có bao nhiêu nhói tim và bất đắc dĩ, nội dung nửa câu sau suy nghĩ kỹ một chút quả thực khá đúng như vậy?
Sau khi Mễ Điềm Điềm nghe xong càng thêm rục rịch, đang muốn giang hai cánh tay ôm Thái Kiều Chi trước thì đã bị Thủy Tinh Cầu trong tiềm thức nhạy bén uy hiếp miễn cưỡng gián đoạn rồi.
"Đừng có ôm, trước hết đừng có ôm, Điềm Điềm cô quên mất vận số hôm nay của cô thật ra không tốt lắm ư?!" Thủy Tinh Cầu trong tiềm thức nhanh chóng lăn qua lăn lại mấy cái: "Cô nhìn lại mấy chuyện đêm nay đi! Cô cũng nên để lúc vận số của mình không tệ lắm hẵn truyền vận may chứ?"
Mễ Điềm Điềm: "Được rồi!"
Cái tay vừa duỗi ra một nửa đã yên lặng thu lại về. Vẻ mặt Mễ Điềm Điềm ngượng ngùng giáp mặt với thái độ nghi ngờ của Thái Kiều Chi mà giải thích nói: "Thật xin lỗi mẹ, có thể để ngày mai con lại ôm mọi người được không ạ?"
"Ngày mai? Không thể để bây giờ à?" Đôi khi Thái Kiều Chi không hiểu trong đầu con gái cưng của mình nghĩ cái gì lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT