Đây thật đúng là một phát hiện tốt a, Tống Đào Hoa vừa nói xong, đại đội trưởng Mễ Phong Thu còn chưa có biểu hiện gì thì Tiền Hải ở một bên đã bị dọa cho choáng váng, ông ta thì thào mở miệng: "Ăn cá? Nhà chúng tôi không ăn cá, hơn nữa mẹ tôi trưa nay không về..."
Nói đến phía sau thanh âm của Tiền Hải càng ngày càng nhỏ, lúc này ông ta cũng phản ứng được rằng Triệu Hồng Diệp buổi trưa không trở về, rất có thể là đã chết vào giữa trưa, bà ta liền chết ở một góc hẻo lánh chỉ cách bọn họ có một bức tường, chỉ là bọn họ không có ai phát hiện. Nghĩ đến đây, sắc mặt Tiền Hải càng thêm tái nhợt.
"Ồ, phải không?" Nghe Tiền Hải nói xong, Tống Đào Hoa liền bệ vệ lớn lối, có ý chỉ liếc nhìn Tiền Giai Dung vẫn luôn cúi đầu một cái, quái dị cười nói,"Nhưng buổi sáng tôi nhìn thấy trong tay Nhị Nha đầu nhà anh cầm theo một con cá mang về nhà nha? Cá thì không nhìn thấy đâu, mà trên người thím Triệu ngược lại lại có một mùi tanh của cá, cái này có vẻ như là... ?"
À, lời này có nghĩa là Triệu Hồng Diệp trước khi chết đã gặp Tiền Giai Dung?
Lần này thì hay rồi, ánh mắt mọi người đều đồng loạt lướt về phía Tiền Giai Dung.
Tiền Giai Dung cứng đờ, cúi đầu xuống làm cho người ta không thấy rõ biểu tình của cô ta, toàn thân cô ta run rẩy, làm cho người ta có cảm giác là cô ta đã bị dọa đến choáng váng, dáng vẻ còn vô cùng sợ hãi.
Một bé gái chưa tới mười tuổi biểu hiện ra bộ dáng như thế này, sẽ luôn làm cho người ta bất giác dâng lên lòng trắc ẩn, biểu tình của Mễ Phong Thu hòa hoãn không ít: "Nha đầu nhà họ Tiền, Tống Đào Hoa nói là thật sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT