"Đúng vậy! Em gái Điềm Điềm, em nói đúng lắm, là anh nghĩ nhiều rồi, cho dù sau này anh thật sự phải chuyển đi, thì anh cũng có thể tìm cơ hội khác đến đây chơi với mọi người nha, hơn nữa việc này anh cũng chỉ là nghe ông nội anh nói qua thôi, còn không biết phải qua bao lâu mới có thể thành thực hiện đâu!" Đường Lâm Khê hưng phấn nói.
Sau khi nói xong, Đường Lâm Khê mới ý thức được mình vừa rồi nói cái gì, cả người anh đều nhanh chóng rơi vào trạng thái "tan vỡ".
Hả? Đây là mọi chuyện cũng chỉ vừa mới manh nha thì bản thân đã tự bổ sung hết diễn biến, quá trình cũng như kết quả của sự việc rồi hay sao? Nghĩ như vậy thì... cũng không khỏi cũng quá sớm đi?
Mễ Điềm Điềm cũng có chút ngẩn người: "A? Anh Đường, anh cũng không biết ông nội Đường bọn họ khi nào mới có thể đi ra sao? Vậy là anh lo lắng cũng quá sớm rồi đi?"
Đường Lâm Khê: "..." Anh cảm thấy mình đang bị giễu cợt.
Mễ Điềm Điềm che miệng cười trộm, quả nhiên, anh Đường đây là gấp đến độ choáng váng.
Đề tài nặng nề chấm dứt trong bầu không khí cố gắng nghẹn cười của Mễ Điềm Điềm. Ngoài cửa, Triệu Lãng đang thúc giục hai người bọn họ nhanh chóng đi ra ngoài, Mễ Điềm Điềm cười đáp một tiếng, sau đó thì lôi kéo Đường Lâm Khê trên mặt còn đang mang theo vài phần xấu hổ ra cửa, rất nhanh hai người bọn họ đã lẫn vào trong nhóm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play