Ngày hôm sau là chủ nhật, Mễ Điềm Điềm dậy sớm, định ăn điểm tâm xong liền đi sang cách vách gọi Đường Lâm Khê và Triệu Lãng. Nhóm bạn lớn lên từ nhỏ cùng nhau của bọn họ mỗi một đoạn thời gian lại hẹn nhau đi "thám hiểm" một lần, bởi vì có ánh sáng may mắn vô hình là Mễ Điềm Điềm ở đây, mỗi lần bọn họ ra ngoài đều có thu hoạch không nhỏ.
Nhiều năm vẫn luôn chơi cùng nhau như vậy, hơn nửa tháng không tụ tập một chỗ với nhau đúng là còn có chút không quen.
Hôm nay bọn họ hẹn nhau muốn đi bờ sông bắt cá chạch, thuận tiện nhìn xem xung quanh có thứ gì tốt khác hay không để mang về nhà cùng với cá chích luôn.
Nhưng mà đợi đến lúc đến nhà Đường Lâm Khê thì vừa nhìn Mễ Điềm Điềm đã phát hiện ra hứng thú của Đường Lâm Khê tựa hồ cũng không cao lắm.
Trên đầu Mễ Điềm Điềm hiện lên một dấu chấm hỏi nhỏ, sao lại như vậy nha, rõ ràng mấy ngày trước lúc hẹn xong anh Đường thoạt nhìn cũng rất chờ mong a.
Mễ Điềm Điềm xưa nay chưa bao giờ là một người chỉ biết giấu mọi chuyện ở trong lòng mà không nói ra, có nghi vấn gì thì Mễ Điềm Điềm đều sẽ nói ra. Bởi vậy, Mễ Điềm Điềm cũng không vội vàng lôi kéo Đường Lâm Khê đi ra ngoài. Mễ Điềm Điềm "lạch cạch" một cái, ngồi xuống trên ghế với Đường Lâm Khê, sau đó hỏi: "Anh Lâm Khê, hôm nay tâm tình của anh không tốt hả, em cảm thấy anh không được vui cho lắm?"
Động tác trên tay Đường Lâm Khê khẽ dừng lại, sau đó Đường Lâm Khê liền lộ ra biểu tình chột dạ. Gần đây, Đường Lâm Khê xác thực có một chuyện phiền lòng, anh còn chưa nghĩ ra nên nói như thế nào với em gái thân thiết Điềm Điềm của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play