Cuối cùng, nhiệm vụ phát biểu trên sân khấu thuộc về Mễ Húc Quang.
Mễ Húc Quang không quan tâm, chỉ bảo sau khi về sẽ nghĩ xem xem nói những cái gì, đến lúc đó sẽ không để mọi người mất mặt.
Nghe lời hứa của ông, những người khác đều hài lòng rời đi.
Sau khi mọi người rời đi, Thái Kiều Chi âm thầm vươn tay nhéo nhéo da thịt mềm mại của Mễ Húc Quang, chỉ sau khi nghe thấy tiếng "xì" từ Mễ Húc Quang, bà mới nói: "Hóa ra không phải đang nằm mơ sao, chúng ta được tăng lương rồi?"
Mơ ước của người dân lao động cũng chỉ khiêm tốn giản dị như thế.
"Đúng vậy, chúng ta thật may mắn!" Mễ Húc Quang cười toe toét, xúc động nói.
Nhắc đến hai chữ "may mắn", Mễ Húc Quang không khỏi nghĩ đến vận khí tốt đến kỳ lạ của con gái mình, lẩm bẩm tự nhủ: "Chắc chỉ là trùng hợp thôi nhỉ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play