Đi tới đi lui, ông ta đột nhiên nghe thấy một hồi tiếng bước chân lộn xộn truyền từ sau lưng đến, phản ứng đầu tiên là Bạch Lộ nghe ông ta nói nghiêm túc như vậy mà còn chưa tuyệt vọng, trong lòng có hơi bực bội, kết quả vừa quay đầu lại nhìn lại đúng lúc mắt đối mắt với hai con mắt to tròn đen lay láy.
Vẻ mặt hung ác nhanh chóng bị thu lại: "Điềm Điềm, Thiên Ân, sao hai đứa lại ở đây?!"
Mễ Thiên Ân còn không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào thì Mễ Điềm Điềm đã dứt khoát nói: "Bác hai bác hai, bà nội thấy bác muộn như vậy rồi còn chưa về nhà nên để con và anh Thiên Ân đi tìm bác, gọi bác mau về nhà ăn cơm trưa."
"Hoá ra là như vậy, vậy chúng ta nhanh đi về thôi." Mễ Húc Kiệt vừa cười vừa xoa đầu Mễ Điềm Điềm, ra hiệu cho hai đứa đi đằng trước còn ông ta đi theo sau hai đứa về.
Mà lúc này, Mễ Thiên Ân cũng không kiềm được lên tiếng hỏi: "Cha, vừa rồi những lời cha và dì Bạch Lộ nói bọn con đều nghe được, cha sẽ tìm mẹ mới cho con và các chị ạ?"
Cậu vừa mong đợi vừa sợ hãi nhìn Mễ Húc Kiệt, sợ rằng chỉ một lúc nữa thôi cậu sẽ nghe được đáp án mình không mong muốn.
"Sẽ không, cha có các con là đủ rồi, giữ nguyên hiện trạng bây giờ không phải rất tốt à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT