Buổi trưa, nhà họ Mễ sau khi tan làm.
"Phụt...!" Mễ Húc Kiệt vùi đầu làm lụng cực khổ cả một buổi sáng, đang uống nước sôi để nguội thì nghe thấy mẹ ruột của mình nói một câu vô cùng bình tĩnh, ông ta rất không bình tĩnh mà phun ngụm nước trong miệng ra ngoài.
Bà cụ Mễ suýt chút nữa thì bị phun trúng, sau khi nhanh chóng tránh đi thì không khách sáo mà kêu Mễ Húc Kiệt: "Húc Kiệt, con làm cái gì vậy, không nhìn thấy có người to lù lù thế này đứng phía trước sao? Đã là người lớn không còn nhỏ nữa rồi mà nước uống vào miệng rồi còn để phun ra ngoài, không thấy bẩn sao!"
"Không, không phải đâu mẹ." Mễ Húc Kiệt xấu hổ lau khô miệng, truy hỏi, "Lời mẹ nói là thật sao? Tiền Tiêu Tuệ làm mất đã tìm thấy rồi ư? Là ai đã tìm thấy? Bị rơi ở đâu? Tại sao Tiêu Tuệ vừa đi thì lại tìm thấy..."
Mễ Húc Kiệt cảm thấy tin tức mà bà cụ Mễ nói với ông ta giống như là đang nói đùa vậy, không hiểu sao lại cảm thấy cực kỳ hài hước. Chuyện này cũng quá không đúng lúc rồi phải không?
"Dừng lại! Đâu ra nhiều câu hỏi như vậy! Con hỏi nhiều như vậy bảo mẹ phải bắt đầu trả lời từ đâu đây?" Mặc dù ngoài miệng bà cụ Mễ buông lời bất mãn nhưng thực tế trên mặt lại nở nụ cười vui sướng, "Chuyện này ấy à, cũng may nhờ có đám Điềm Điềm, nếu không phải bọn chúng thông minh thì số tiền Tiêu Tuệ làm mất kia nói không chừng đã lọt vào túi tiền của ai rồi cũng nên!"
Bà kể lại một cách đơn giản chuyện xảy ra lúc sáng, mấy người đàn ông trong nhà nghe xong đều cảm thán không thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT