"Chị ..." Mễ Thiên Ân yếu ớt thúc giục Mễ Thanh Thanh.
"Không được đi." Mễ Thanh Thanh nói.
Cô quay người lại, ôm chặt lấy em trai, học theo cách của mẹ, vỗ nhẹ nhàng vào lưng cậu bé, định dỗ cậu ngủ.
Có thể là vì ban ngày đã khóc quá nhiều, tinh thần của Mễ Thiên Ân đã kiệt quệ rồi, dưới sự an ủi của Mễ Thanh Thanh, cậu dần dần chìm vào giấc ngủ.
Mễ Điềm Điềm cũng không ngủ được. Cô ngủ ở bên mép giường, ngay gần cửa sổ, ngẩng đầu lên là có thể thấy được ánh trăng le lói qua khe rèm. Vầng trăng vừa to vừa sáng, làm lu mở cả những ngôi sao sáng bên cạnh, Mễ Điềm Điềm dường như bị ánh sáng làm chói mắt, liền quay lưng lại. Cô vươn tay ra khỏi chăn, nhẹ nhàng chọc vào lưng anh trai Mễ Thiên Hạo.
"Hả? Có chuyện gì vậy, Điềm Điềm, em vẫn chưa ngủ sao?" Mễ Thiên Hạo quay lại và lo lắng nhìn em gái mình.
"Em vẫn chưa ngủ." Mễ Điềm Điềm lắc đầu nhẹ nhàng nói, cô nói ra câu hỏi mà mình đã thắc mắc cả buổi chiều,"Anh, bác hai gái thực sự ly hôn với bác hai trai rồi sao? Nhưng mà... bác hai trai và các anh chị đều ở nhà, nếu như họ đi cầu xin bác ấy, liệu bác ấy có muốn ở lại không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play