Khi bà ta tỉnh dậy lần nữa thì đã là buổi tối, từ khe hở rèm nhìn ra, trời đã tối hẳn. Những đứa trẻ có thể đã được ai đó trong nhà đưa ra ngoài rồi, dù sao thì chúng cũng không ở trong nhà.
Đúng lúc này, cửa 'cọt kẹt' mở ra, Thái Tiểu Đào cẩn thận bưng bát bước vào. Thấy Tiêu Tuệ đã thức dậy, bà nhìn bà ta với ánh mắt kỳ lạ, vừa có chút vui mừng, nhưng cũng đầy oán hận, rồi tiếp tục tiến vào.
"Em tỉnh rồi à? Đây là súp gà mẹ tự mình làm bảo chị mang vào cho em, em ăn trước đi, nếu bây giờ em không tẩm bổ cẩn thận, sẽ dễ để lại di chứng, nghĩ cho sức khỏe của mình đi, không được tức giận."
Tiêu Tuệ vô cảm nhận lấy, một hơi ăn hết bát súp gà.
Nhìn thấy bà ta như vậy, Thái Tiểu Đào cũng không có ý định nói chuyện cùng, thở dài, cầm lấy cái bát không đi ra ngoài. Trước khi đóng chặt cánh cửa, bà nói với Tiêu Tuệ: "Em dâu à, sau này... em nhớ bảo trọng."
Tối đó, cả Mễ Húc Kiệt và lũ trẻ đều không về.
Sau khi ăn một bát súp gà lớn, Tiêu Tuệ như được tiếp thêm sức mạnh. Nghỉ ngơi một lúc, bà ta liền đứng dậy xuống giường, âm thầm thu dọn hành lý, không biết có phải cố ý hay không, trong quá trình thu dọn hành lý, bà ta cũng không gây ồn ào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play