Ngày hôm sau.
"Cái gì?! Thím Tiêu, thím muốn cháu tạm thời bảo quản đồ giúp thím hả?" Tiền Giai Dung nhìn Tiêu Tuệ bằng vẻ mặt kinh ngạc, không đoán ra được trong đầu bà ta đang nghĩ gì.
Làm ơn đi, cô ta mới chỉ năm tuổi thôi, chuyện bảo quản đồ sao lại đến tìm cô ta chứ? Ngộ nhỡ cô ta bất cẩn làm mất đồ thì là lỗi của cô ta hay là lỗi của Tiêu Tuệ đây?
Tiền Giai Dung không muốn nhận nhiệm vụ này lắm, cứ cảm thấy tốn công mà chẳng được lợi lộc gì.
Nhưng mà...
"Phải, Giai Dung, thím nhờ cháu đấy, giúp thím chuyện này đi, cháu chỉ cần giúp thím bảo quản thứ này ba ngày là được, ba ngày sau thím trả cháu ba mươi đồng, có được không?" Tiêu Tuệ cười ảo não, nắm lấy tay của Tiền Giai Dung, căn bản không có dấu hiệu muốn từ bỏ.
Bà ta cũng thực sự không nhờ được ai nữa nên mới nghĩ đến Tiền Giai Dung, nghĩ rằng dựa vào giao tình của hai người họ, mặc dù cách biệt tuổi tác quá lớn nhưng một đứa trẻ trưởng thành sớm như Tiền Giai Dung chắc hẳn có thể hoàn thành việc bà ta nhờ cậy một cách tốt đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play