Sau khi gieo trồng vụ xuân, các xã viên được nghỉ ngơi một khoảng thời gian ngắn.
Tiêu Tuệ cảm thấy mấy ngày này bà ta như kiệt sức vậy, thường hay vô cớ buồn ngủ, có lúc đang ở ngoài đồng làm việc, mí mắt đều không nhịn được mà nhắm lại. Bởi vì hiệu quả làm việc xuống thấp, đã mấy lần bị người tính công nhắc nhở rồi.
Hôm nay, cuối cùng Tiêu Tuệ cũng không chịu nổi nữa, định chiều nay ở nhà nghỉ ngơi nửa ngày, nhờ Mễ Húc Kiệt giúp bà ta tìm đại đội trưởng xin nghỉ phép.
Nghe Tiêu Tuệ nói trong người không thoải mái, Mễ Húc Kiệt trở nên căng thẳng: "Tiêu Tuệ, em không sao chứ, em thấy không khỏe ở chỗ nào? Có muốn đến chú Chính Nghĩa khám không?"
Tiêu Tuệ lắc đầu: "Không có chuyện gì đâu, chỉ là gần đây cứ luôn thấy buồn ngủ, có lẽ là không nghỉ ngơi tốt, em ngủ một giấc là được rồi, anh không cần lo lắng đâu."
"Ồ ..." Mễ Húc Kiệt vẫn không thể yên tâm được, lại nhắc nhở,"Vậy sau này nếu có chỗ nào khó chịu, nhất định phải nói cho anh biết đấy."
Khi hai người đang nói qua nói lại, bà cụ Mễ nghi ngờ nhìn Tiêu Tuệ vài cái, bà không nghĩ là Tiêu Tuệ không nghỉ ngơi tốt, mà lại nghĩ rằng bà ta đang lười biếng, không muốn đi làm nên mới xin nghỉ. Nếu không, tại sao mà mấy ngày nay, mặt ba ta lại tròn lên không ít như vậy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play