Nôn khan không phải là một trong những triệu chứng của người trong kỳ thai sản sao?
Không, em chỉ là ăn no quá, sau đó không ợ ra được, mới biến thành nôn khan thôi. Trong lòng Tiêu Tuệ điên cuồng la hét, nhưng lại không nói rõ nguyên nhân ra, bà ta vẫn đang bối rối, ợ hay là nôn khan, rốt cuộc nói cái nào ra mới đỡ mất mặt đây.
Trong lòng hoảng loạn, suy nghĩ của bà ta không khỏi bị phân tán, hay là ... bà ta thực sự có rồi? Cái này cũng có khả năng mà, dù sao rất lâu về trước, bà ta vẫn luôn cùng Mễ Húc Kiệt cố gắng. Nhưng mà kỳ kinh nguyệt của bà ta đến không chính xác, không thể dựa vào đó mà đoán được xem có mang thai hay không.
Nghĩ đến đây, Tiêu Tuệ đột nhiên bình tĩnh lại, lời của Bạch Ngọc không phải là cửa ra sao? Bà ta chỉ cần thừa nhận, ngầm thừa nhận cũng được, vẫn có thể thuận lợi hóa giải tình huống ngại ngùng này.
"Em cũng không rõ lắm, có lẽ là vậy..." Một câu ngắn ngủn, Tiêu Tuệ lại nói lắp bắp, trông có vẻ vô cùng chột dạ.
Vậy mà vẫn có người tin.
Bạch Ngọc nở nụ cười chúc phúc: "Vậy thì thật tốt quá, tốt quá rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT