"Đúng vậy, lần này chỉ có mình chị về, lần sau mới dẫn chúng về cùng." Tiêu Tuệ thuận miệng trả lời,"Sao vậy? Chuyện này lúc trước chị chưa nói với em sao?"
Con mẹ nó chị nói lúc nào?!
Bạch Lộ suýt chút nữa thì văng tục, cắn chặt răng mới nhịn xuống được, trầm mặc lắc đầu.
Tiêu Tuệ mỉm cười: "Vậy có thể là do chị bất cẩn quên mất. Nhưng mà chắc hẳn không có vấn đề gì quá lớn, Tiểu Lộ, chúng ta xuất phát thôi."
Nói xong liền dẫn đầu đi về phía xe ngựa đang đỗ. Bạch Lộ cũng không còn cách nào khác, chỉ đành đi theo, chỉ có điều tâm trạng lúc đi theo có thay đổi rất lớn. Cho dù là sắp sửa được về nhà, gặp được người thân hơn nửa năm rồi chưa gặp mặt, cũng không thể nào khiến cô ta vui lên được.
Hai người họ không phát hiện ra là cách bọn họ một khoảng rất xa, có sáu bóng dáng bé nhỏ đang nhìn về phía bọn họ rời đi, mãi cho tới khi nhìn thấy Tiêu Tuệ và Bạch Lộ xách hành lý lên xe bò, xe bò chậm rãi xuất phát, đưa theo họ đi ngày một xa mới lưu luyến mà thu ánh mắt về.
Mễ Điềm Điềm vỗ vai Mễ Thiên Ân, an ủi: "Anh Thiên Ân, anh đừng buồn nữa, bác hai chỉ là về nhà mình vài ngày thôi, qua Tết là bác ấy sẽ trở về mà. Không phải bác hai đã nói rồi sao, đến lúc đó sẽ mang quà về cho anh và cả chị Thanh Thanh, chị Ninh Ninh nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT