Câu nói này của Mễ Điềm Điềm thành công khiến Đường Lâm Khê sinh ra dao động, để cho mọi người biết hai người bọn họ là bạn tốt, cảm giác như vậy hình như cũng không tệ."Điềm Điềm","Đường Đường", vừa nghe đã rất có cảm giác thân thiết nha! Không giống như "Thần Thần, Ngạn Ngạn, Duệ Duệ" nghe có vẻ không ăn khớp với "Điềm Điềm" cho lắm. Quả nhiên, vẫn là anh chiếm tiện nghi nha.
"Vậy... Sau này em gái Điềm Điềm muốn gọi như thế nào liền gọi như thế ấy." Đường Lâm Khê cúi đầu, nhỏ giọng nói, nói đến phía sau cùng chính anh cũng cảm thấy ngượng ngùng.
Mễ Điềm Điềm "biết nghe lời phải", vui vẻ lại hô vài tiếng "anh Đường Đường", sau đó mới dừng lại.
Tặng lễ vật xong cũng đã rất muộn rồi, Đường Lâm Khê không tiếp tục ở nhà họ Mễ nữa, sau khi lên tiếng chào tạm biệt Mễ Điềm Điềm cùng với nói là ngày mai lại cùng nhau chơi xong thì anh liền trở về nhà mình. Mễ Điềm Điềm vẫy tay chào tạm biệt với Đường Lâm Khê, sau đó cô cầm đồ chơi bằng thỏ vào phòng, đương nhiên con thỏ ấy đã hấp dẫn sự chú ý của một đống người, Mễ Điềm Điềm tự hào nói ra chỗ thần kỳ của con thỏ cho mọi người nghe, thành công dẫn tới một mảnh thán phục, điều ấy khiến cho Mễ Điềm Điềm nhịn không được mà kiêu ngạo vươn vai ưỡn ngực lên.
Em trai nhỏ Mễ Thiên Duệ đã trở về trong ngực mẹ cậu, đang mở to một đôi mắt cực kỳ giống với Thái Tiểu Đào ấy, nhìn con thỏ đồ chơi phát ra thanh âm "A a a". Mễ Điềm Điềm thấy thế, liền cầm con thỏ qua, để cho Mễ Thiên Duệ sờ sờ chơi một hồi, sau đó mới quý trọng thu hồi con thỏ trở về, cũng không có cho em trai tiếp tục chơi.
Tuy rằng em trai thoạt nhìn cũng rất thích món đồ chơi con thỏ này, nhưng đây là món quà sinh nhật anh Đường Đường tặng cho cô nha, cô cũng không có ý định tặng cho người khác đâu. Yo... Nếu như em trai thật sự đặc biệt thích nó, vậy thì ngày mai cô có thể đi hỏi anh Đường Đường, xem anh ấy có thể làm một cái không sai biệt lắm như vậy cho em trai Duệ Duệ hay không.
Thế nhưng rất nhanh, Mễ Điềm Điềm liền phát hiện lo lắng của cô là dư thừa. Phát hiện em trai nhỏ trong nhà thích đồ chơi bằng thỏ con cũng không chỉ có một mình cô, Mễ Thiên Ân không biết từ lúc nào đã ôm tới một con thỏ nhỏ chân chính, lông màu xám tro, thân thể nhỏ bé bởi vì sợ hãi ở trong tay cậu run lẩy bẩy, lực chú ý của Mễ Thiên Duệ lập tức bị hấp dẫn qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play