Mễ Điềm Điềm ngượng ngùng le lưỡi, cô xin lỗi: "Xin lỗi em Thần Thần. Dạo gần đây bác gái cả của chị sinh em bé, chị phải ở trong nhà chăm sóc em ấy. Đúng rồi em Thần Thần, em từng thấy em bé mới sinh bao giờ chưa? Các em ấy..." Cô lải nhải, miêu tả kỹ lưỡng toàn bộ quá trình biến từ hồng sang trắng của trẻ sơ sinh.
Nghe tiếng hô "ồ" "ồ" của Ôn Mộng Thần, Mễ Húc Quang nhịn cười dựng xe. Sau đó, ông vào nhà thì thấy hôm nay nhà có không ít người, nhà của thím Đường cũng lại đây.
"Húc Quang và A Chi về rồi đấy à? Ôi chao, đồng chí Ôn cũng lại đây!" Bà cụ Mễ thấy nhà có nhiều khách thì vội vàng ra đón, bà bảo bọn họ ngồi xuống uống trà, đợi chút nữa là có thể ăn cơm.
Người nhà họ Ôn đã thân với nhà họ Mễ, cho nên bọn họ cũng không khách sáo mà trực tiếp ngồi xuống, vừa uống nước âm vừa nói chuyện phiếm, nhờ vậy mà bọn họ hòa nhập khá nhanh.
Thái Tiểu Đào đang nấu ăn trong phòng bếp, con thì để Tiêu Tuệ ôm giúp. Bé mập được nuôi đến trắng trẻo lập tức thu hút sự chú ý của Ôn Hỉ Dân và Phương Lệ Toa, bọn họ vây quanh cố gắng chơi đùa với cậu, ý đồ thu hút sự chú ý của bé mập.
"Ôi chao, dáng dấp của đứa nhỏ này tốt thật. Em Trương, nhà các em nuôi con khéo lắm." Ôn Hỉ Dân cảm khái nói.
"Nào có, chúng tôi cũng đâu có chăm sóc đặc biệt gi, chủ yếu là do vẻ ngoài của cha mẹ nó tốt thôi." Bà cụ Mễ tỏ vẻ khiêm tốn, nhưng bà vẫn thầm đắc ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play