"Duệ Duệ khi nào có thể mở mắt ra nha?" Mễ Điềm Điềm tò mò hỏi.
Mễ Điềm Điềm thầm nghĩ trong lòng: em bé đều đã sinh ra ba ngày rồi, sao vẫn còn nhắm mắt lại đây, chẳng lẽ là còn chưa ngủ đủ? Nhưng em ấy hiện tại đã đi ra từ trong bụng bác gái cả rồi nha, hẳn là nên tỉnh lại mới đúng nha.
Đứa nhỏ của Mễ Húc Huy và Thái Tiểu Đào, cuối cùng được đặt tên là "Mễ Thiên Duệ", mấy đứa nhỏ trong nhà đều gọi cậu là "Duệ Duệ", xem như đối đãi đặc thù với em bé nhỏ nhất trong nhà.
Thái Tiểu Đào nhìn nhìn con mình, nội tâm tràn đầy nhu tình, đang muốn nói hẳn là sắp mở mắt rồi, thì đã nghe thấy Mễ Điềm Điềm "Nha" một tiếng, sau đó quay đầu hưng phấn nói với bà, em trai tỉnh rồi.
Thế giới của trẻ con không có khái niệm thời gian chuẩn xác.
Ngày trước, Mễ Điềm Điềm biết rằng mỗi lần cha mẹ ra ngoài rồi quay trở về thì là một tuần trôi qua.
Nhưng đợi đến khi em trai Mễ Thiên Duệ ra đời, hàng ngày cô vừa ở mắt đã chạy tới phòng của bác cả để báo danh, chỉ giương mắt nhìn ngắm em trai đã có thể ngắm suốt một ngày, thời gian đối với cô quả thực trôi nhanh như một cơn gió. Đợi đến khi cô nhận ra thì ôi chao, sao mùa đông đã đến rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play