Về phần sau này, để cho Mễ Húc Huy tự mình đi chiếu cố đi.
Mễ Điềm Điềm năn nỉ bà nội, để có thể đứng ở cửa, cách một khoảng cách xa xa nhìn thoáng qua em bé, sau đó Mễ Điềm Điềm phát hiện da em bé nhìn còn đỏ hơn so với em bé nhà cô hai cô, Mễ Điềm Điềm nghĩ thầm dáng dấp em
"Được rồi, được rồi, trước đừng nhìn, để cho bác trai cả với bác gái cả của các cháu nghỉ ngơi thật tốt đi. Không còn sớm nữa, các cháu tính toán ăn điểm tâm trước, hay là về ngủ một lát trước đã?" Bản thân bà cụ Mễ cũng có chút mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ tinh thần muốn chỉnh lý tất cả mọi việc cho thỏa đáng đã.
Tuy rằng điểm tâm rất quan trọng, nhưng lần này tất cả bọn nhỏ đều lựa chọn trở về ngủ một giấc trước cái đã, bởi vì bọn họ thật sự rất buồn ngủ.
Nhìn bóng lưng rời đi cũng không quay đầu lại của bọn nhỏ, bà cụ Mễ cũng ngáp một cái, sau đó bà cũng bị hai người con dâu của mình giục trở về phòng ngủ.
Thái Kiều Chi và Tiêu Tuệ dù sao cũng còn trẻ, còn có thể chịu đựng được, hai người bọn họ vẫn luôn đợi cho đến khi Mễ Húc Quang và Mễ Húc Kiệt ra ngoài đưa Tiền Hải đến cục công an trở về, thì bọn họ mới trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Chờ đến lúc tất cả mọi người trong nhà khôi phục tinh thần thì ngày hôm nay đã qua rồi, trời đã tối rồi. Mà chuyện Tiền Hải nửa đêm đến nhà họ Mễ trộm xe đạp, bị người ta bắt tại chỗ không nói, còn hại con dâu lớn của nhà họ Mễ là Thái Tiểu Đào sinh non, giống như là mọc cánh vậy đó, đã truyền khắp đại đội rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play