"Dì Triệu à, dì nghĩ thử xem, đây là nhà của chúng tôi, ai lại nửa đêm không ngủ, sang nhà dì lôi con trai dì sang đây, còn cố ý bảo chó cắn anh ta chứ, đương nhiên là anh ta tự mình sang đây rồi, còn về việc anh ta muốn sang nhà chúng tôi làm cái gì, cái khóa cửa nhà gỗ đã nói lên tất cả rồi." Mễ Húc Quang nói một cách bình tĩnh, sau đó nói cho Mễ Phong Thu kết quả mà anh em họ đã bàn bạc,"Bác cả, chuyện này chúng cháu đã tính xong hết rồi, ngày mai trời sáng, chúng cháu sẽ đưa Tiền Hải đến đồn cảnh sát, có chuyện gì thì bảo anh anh ta lên đồn rồi nói! Trộm đồ là chuyện lớn, chúng cháu chắc chắn sẽ không nhân nhượng, nói ra thì mất mặt đại đội chúng ta, nhưng nếu cứ như vậy mà tahr anh ta đi, lại khiến người khác hiểu lầm chuyện ăn trộm này là chuyện không nghiêm trọng, học tập theo Tiền Hải là không được."
Sau khi nghe nửa lời trước, Mễ Phong Thu đang định giải thích cho cháu trai rằng họ là một đại đội, làm người phải có lòng khoan dung, hay là trước tiên cứ thả người ra đã, dù sao thì ý định của Tiền Hải cũng chưa thành. Nhưng sau khi nửa lời sau, ông ngay lập tức thay đổi chủ ý, quả thật, họ không thể chỉ nhìn trước mắt, mà còn phải nhìn sâu rộng, nếu như các đồng chí trong đại đội biết được việc này, biết được Tiền Hải ăn trộm không thành công, vẫn bình yên vô sự được thả ra, không chừng sẽ có người nghĩ nhiều ...
Nhỡ đâu sau này có hậu quả nghiêm trọng hơn, thì thà giết gà cảnh cáo khỉ ngay từ đầu, loại bỏ hoàn toàn suy nghĩ của người khác.
Nghĩ đến đây, Mễ Phong Thu nghiêm nghị gật đầu.
Triệu Hồng Diệp vẫn đang đợi Mễ Phong Thu bảo người thả con trai bà ta ra, đến bây giờ bà ta vẫn không tin Tiền Hải lại có thể làm ra loại chuyện như đi ăn trộm, việc này chắc chắn có uẩn khúc gì đó. Ngay cả khi Mễ Húc Quang có đưa ra bằng chứng rõ ràng, bà ta cũng không tin. Nhưng sau khi chờ đợi và chờ đợi, bà ta không nghe thấy những gì mình muốn nghe từ Mễ Phong Thu, vì vậy chỉ có thể kéo tay áo của Mễ Phong Thu, cố gắng nhắc nhở và nhìn vào mặt ông.
Kết quả lại thấy Mễ Phong Thu vẻ mặt đồng tình gật đầu tán thành.
"... Không, không, đại đổi trưởng hãy nói gì đi, con trai của tôi chắc chắn sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy, bọn họ đang đổ oan cho nó! Anh là đại đội trưởng của đại đội chúng ta, không thể bênh người nhà được, nếu chuyện này mà đến tai công xã, tôi sẽ tranh luận đến cùng." Triệu Hồng Nhiên cắn răng nghiến lợi, bắt đầu uy hiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play