"Đi ra đi, con chó chết tiệt này, mau thả tao ra!" Tiền Hải định dùng cái chân còn lại không bị thương của mình đá Tiểu Bạch ra, định rằng đá nó đi càng xa càng tốt.
Nhưng Tiểu Bạch đã phát hiện ra ý định của ông ta từ trước, miệng buông lỏng, cơ thể nhanh nhẹn tránh chân của Tiền Hải, lại nhằm vào chiếc chân còn lại, rồi "gâu" cắn thêm một miếng.
"A! Đau quá, đừng có cắn nữa!" Tiền Hải lại hét lên. Lần này, bởi vì không còn giới hạn,"tuyệt đối không được phát ra tiếng động", ông ta hét to đến mức làm cho cả hai nhà tỉnh dậy.
Trong bóng tối, khóe miệng Mễ Húc Quang không khỏi giật giật, thấy anh cả của mình từ trong phòng đi ra nét mặt cũng không tốt, liền vội vàng kêu ông ấy tìm một sợi dây thừng dày hơn.
Hừ, dám đến nhà họ ăn trộm, kể cả là cả hàng xóm bên cạnh thì ông cũng phải dạy cho hắn một bài học!
Vì vậy, trước khi Tiền Hải nghĩ đến chuyện bỏ chạy, ông ta đã bị ba anh em nhà họ Mễ hợp sức trói lại. Khi không còn cử động được nữa, Tiền Hải mới hoàn toàn hoảng sợ, cố ý hung dữ nói: "Các người đang làm gì vậy, sao lại trói tôi lại, tôi nói cho các người biết, làm như vậy là phạm pháp, là giam cầm bất hợp pháp, tôi có thể đi báo cảnh sát tố cáo các người đấy!"
Những lời này ông ta cũng học được từ những người bạn của mình, bạn ông ta đã nhắc đến điều này vài lần, vốn người muốn đánh bọn họ hay trói bọn họ lại đều sẽ vì sợ bị cảnh sát bắt mà thả bọn họ đi. Vì vậy, Tiền Hải nghĩ chỉ cần mình nói như vậy, nhà họ Mễ sẽ thành thật buông tha cho ông ta, thả ông ta đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play