Thế nhưng việc này đối với bọn họ mà nói không quan trọng, vẫn là đi đường quan trọng hơn.
Hai cha con bọn họ dựa theo tiết tấu đi hai mươi phút thì nghỉ ngơi vài phút mà đi lên trấn, Mễ Điềm Điềm cũng hoàn thành lời hứa của mình, một đường đi tới cũng không để cho Mễ Húc Quang ôm một chút nào, ngược lại còn làm cho người cha già này một đường lo lắng sợ hãi, thỉnh thoảng còn hỏi cô một câu có cần nghỉ ngơi hay không.
Thời điểm hai cha con Mễ Húc Quang và Mễ Điềm Điềm một đường sắp đi tới trấn trên thì đột nhiên, từ nơi xa xôi truyền đến vài tiếng "Phanh – pằng——" Một tiếng vang thật lớn, thanh âm vang dội mà đột ngột, làm cho những người nghe được thanh âm này đều nhịn không được mà nhìn về phía thanh âm truyền đến.
"Ah, cha, âm thanh này là gì vậy?" Mễ Điềm Điềm bị dọa, vẻ mặt sợ hãi chạy tới ôm lấy đùi Mễ Húc Quang, thân thể nhỏ nhắn còn mang theo chút run rẩy, thoạt nhìn bị kinh hách cũng không nhỏ.
Mễ Húc Quang nắm chắc cơ hội, ôm Mễ Điềm Điềm lên, một bên nhẹ giọng nhẹ nhàng trấn an Mễ Điềm Điềm, một bên chính ông cũng đang suy tư xem rốt cuộc đây là tình huống gì.
Ban ngày ban mặt, sao lại truyền đến mấy tiếng súng cơ chứ?
Không đợi Mễ Húc Quang nghĩ ra nguyên nhân, thì một ông bác đứng cách bọn họ không xa liền phát ra tiếng cười sảng khoái trước: "Có thể xem như tôi đã chờ được! Tôi nghe nói hôm nay là ngày mấy tên súc sinh trộm bắt trẻ nhỏ bị tử hình bằng súng, chắc hẳn là tiếng súng vừa nãy rồi! Người đang làm, trời đang nhìn, thiện ác cuối cùng cũng có báo, bọn họ rốt cục bị trừng phạt xứng đáng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT