Nói chuyện từ sáng đến tối, Khổng Tuyết Nhi không biết mình với Bạch Lộ kết thúc câu chuyện như thế nào. Bà ta chỉ cảm thấy trong đầu mình rất rối bời, bước đi vốn đang yên tĩnh đột nhiên lại có thêm cảm giác cấp bách,
Sáng sớm hôm sau, Khổng Tuyết Nhi liền đi tìm đại đội trưởng xin nghỉ, nói mình có việc gấp phải lên trấn một chuyến. Sau đó, lại chạy không ngừng tới trấn, ở báo danh vào trong xưởng may nhà nước, mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc từ cửa đi ra, Khổng Tuyết Nhi đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, trốn vào góc nhìn nhìn, phát hiện thì ra Tiền Hải. Mà Tiền Hải, bà ta nhớ hình như nhà ông ta ở cạnh nhà họ Mễ mà phải không?
Bởi vì chuyện này, nên Khổng Tuyết Nhi cũng đương nhiên cho rằng Tiền Hải cũng sẽ đến báo danh, nhất định là do nhà họ Mễ tiết lộ chuyện này cho ông ta, trong lòng vừa cảm thấy căm hận, vừa cảm thấy may mắn.
Căm hận là do bà ta cảm thấy nhà họ Mễ làm ăn không được gì hết, chuyện quan trọng như vậy, không giữ bí mật thì cũng được, nhưng mà ngay cả hàng xóm cũng nói? Chắc không phải chưa được bao lâu, cả đại đội sẽ biết hết chứ? Sau đó, một đoàn người đổ xô đến đăng ký, không biết được liệu có làm cho những người trong xưởng may này cảm thấy kỳ lạ hay không, mà bắt đầu chú ý đến những 'thí sinh' đến cùng một nơi.
Mà may mắn thay, trước đó bà ta đã để ý trước chuyện này rồi, nên đến báo danh sớm hơn dự kiến vài ngày. Dù cho sau này có vì số lượng người đăng ký quá nhiều nên kết thúc thì cũng không đến phiên bà ta bỏ lỡ cơ hội này.
Thừa dịp Tiền Hải đang chậm rãi tiến vào chỗ báo danh, Khổng Tuyết Nhi bước chân nhẹ nhàng chạy nhanh trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play