"Chuyện này..." Khuôn mặt của bà cụ Mễ bối rối.
"Này..." Mễ Húc Quang muốn nói nhưng lại thôi.
Đối với khuôn mặt mong chờ ba người nhà họ Ôn, lời từ chối muốn nói ra nhưng cũng không không thể nói nên lời. Nhưng nếu họ đồng ý, thì cũng cảm thấy rất kì lạ, vì bây giờ họ cũng đã biết Ôn Hỉ Dân là giám đốc của một nhà xưởng may quốc doanh ở trên thị trấn, xưởng may này rất lớn, cho nên bọn họ mới cảm thấy nếu như đồng ý thì bọn họ rất giống mấy kẻ trèo cao.
Có thể Ôn Hỉ Dân không nghĩ như vậy, nhưng chính thân phận của ông ấy, mới là điều làm cho người nhà họ Mễ do dự, thiếu chút nữa là đứa cháu gái của nhà này đã bị người ta bế đi.
May mắn, ông cụ Mễ say rượu nhưng lời nói vẫn còn có sức nặng, nghe thấy Ôn Hỉ Dân đề nghị như vậy, ông cũng mở miệng nói: "Được thôi, được thôi! Nếu đã muốn kết nghĩa với nhau... Vậy thì cứ kết nghĩa! Hai nhà chúng ta là có duyên nên mới gặp nhau, cho nên kết nghĩa cùng nhau thì cũng không sai, xem như Điềm Điềm nhà tôi lại có thêm người yêu thương con bé! Haha, Điềm Điềm, mau đến chỗ của ông nội nào, để ông nội giới thiệu với con một ông nội mới!"
Sau đó, ông cụ Mễ bắt đầu nói năng lung tung, bởi vì quá say nên những lời nói ra cũng đầy khó hiểu, ai cũng không biết ông đang nói cái gì, nhưng có thể thấy được ông cụ khá vui vẻ, sau đó ông nằm lên bàn và ngủ thiếp đi.
Lần này, bốn người nhà họ Ôn đều bị hoảng sợ, ngay cả Ôn Hỉ Dân cũng đang tươi cười vui sướng cũng trở nên áy náy, ông ấy có chút xấu hổ mà nói với bà cụ Mễ: "Thật xin lỗi bà Trương, tôi cũng không biết ông nhà bà lại có tửu lượng kém như vậy, tôi chỉ rót cho ông ấy vài ly rượu mà ông ấy đã thành như vậy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT