Mễ Điềm Điềm đang ngủ đến mơ mơ màng màng trên giường, bên tai lại đột nhiên truyền đến một tiếng ầm ầm, người lập tức bị dọa tỉnh, tay chân quấn chăn nhỏ đập lung tung loạn xạ, nhưng hai mắt thì thế nào cũng không mở ra được, Mễ Điềm Điềm đây là buồn ngủ quá rồi.
Một đôi tay vỗ nhẹ vào lồng ngực Mễ Điềm Điềm, dỗ dành cô ngủ tiếp.
Mễ Điềm Điềm nghe rõ thanh âm này là của mẹ cô Thái Kiều Chi, vì thế nhắm mắt lại hàm hồ hỏi một câu đã xảy ra chuyện gì.
"Không có việc gì, Điềm Điềm ngoan ngoãn ngủ, để cho cha con đi ra ngoài xem một chút, chờ buổi sáng Điềm Điềm tỉnh lại, mẹ sẽ nói cho con biết được không?"
"Được ạ..." Cứ như vậy, Mễ Điềm Điềm một lần nữa tiến vào mộng đẹp.
Thật vất vả mới dỗ được con gái thiếu chút nữa bị giật mình tỉnh giấc, Thái Kiều Chi nhìn hai đứa con trai đang ngủ say cách đó không xa một cái, thầm nghĩ một tiếng trạng thái ngủ của hai "con heo nhỏ" này cũng quá tốt đi, sau đó bà mới quay đầu nhìn về phía Mễ Húc Quang đang mặc quần áo.
Thật ra, hai người bọn họ cũng không biết bên ngoài rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết lúc mười một hai giờ đêm, bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến từng đợt từng đợt tiếng bước chân. Bởi vì không có ai đến gõ cửa nhà bọn họ, bọn họ đơn giản cũng không có đi ra ngoài xem xét. Nhưng bây giờ đã là hai ba giờ sáng, động tĩnh bên ngoài vẫn chưa ngừng lại, mà phía nhà họ Tiền cách vách nhà bọn họ, lại truyền đến một tiếng kêu rên thật lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT