Chờ sau khi xe bò của Mễ Khánh Vân rời đi, Ôn Thiết Quân cũng ôm con trai đã ngủ, cùng vợ mình sóng vai đi đường trở về nhà.
Vừa đi, hai người vừa nhỏ giọng nói chuyện.
"Thiết Quân, em tới bây giờ cũng không thể tin được, chúng ta sẽ may mắn như vậy." Phương Lệ Toa suy nghĩ một hồi rồi nói: "Cô bé Mễ Điềm Điềm phát hiện được ví tiền làm rơi của anh vào hôm qua, chờ cả nhà bọn họ trở về, cô bé đó cũng tìm được con trai mình ở trên đường, có phải là rất có duyên không?"
Phương Lệ Toa chỉ sinh một người con trai, cho nên vẫn luôn hâm mộ đối với con gái mềm mại của nhà người khác, ngày hôm nay vừa thấy Mễ Điềm Điềm, liền phát hiện dáng vẻ của cô bé đã chạm tới trong lòng của bà. Còn giúp con trai mình hôm nay thoát nạn, bà nhịn không được nói thầm lời trong lòng ra.
Ôn Thiết Quân im lặng bước đi,"Ừm" một tiếng, nghĩ thầm vợ mình không lẽ lại muốn kết thân giữa hai đứa trẻ sao? Nếu như bà thật sự đề nghị như vậy, chắc chắn ông ta sẽ không đồng ý, hiện tại đã tới thời đại này, còn phong trào kết thân với hai đứa trẻ gì nữa.
Hơn nữa, con của bọn họ nghịch ngợm thích gây chuyện như vậy, đây không phải là đang hại đời con gái nhà người ta sao.
Trong cơn gió ban đêm, Ôn Mộng Thần hắt xì một tiếng nhỏ, thế nhưng lại không có tỉnh, cơ thể nhỏ bé vẫn chui vào chỗ ấm áp, muốn được ngủ ngon hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play