Thái Kiều Chi dở khóc dở cười mà lắc đầu, dẫn theo hai đứa nhỏ đi ăn sáng, sau đó mới cho tụi nhỏ tiếp tục chơi đùa cùng nhau.
Sau ngày hôm đó, Mễ Điềm Điềm và mọi người trong nhà cũng đều chơi đùa cùng Ôn Mộng Thần, cố gắng dời đi sự chú ý của cậu về việc kia.
Cho đến khi mưa bên ngoài dần dần ngừng rơi, màn đêm cũng bắt đầu buông xuống, có ba bóng người đi như bay về phía nhà họ Mễ, trong ba bóng người, có hai bóng là của hai người đàn ông với thân hình cao lớn, còn bóng người còn lại là của một người phụ nữ.
"Anh Mễ, nhà anh còn xa không?"
Ôn Thiết Quân dìu vợ của mình là Phương Lệ Toa, đưa tay lau mồ hôi trên trán hỏi.
Khi bọn họ biết tin con mình được nhà của Mễ Húc Quang cứu, hiện tại đứa nhỏ còn đang ở nhà bọn họ, vì thế Ôn Thiết Quân cùng Phương Lệ Toa không thể nào mà không giấu đi sự vui sướng của mình, khi ấy cả hai còn bật khóc. Vui mừng qua đi, hai người đem tin tức tốt này nói cho người cha đang ốm đau nằm ở trên giường nghe, rồi tính toán sẽ tự mình đi đến nhà họ Mễ đón con trở về, lúc ấy cha của bọn họ cũng muốn đi theo, nhưng bị Ôn thiết Quân cản lại, để cho ông ấy ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.
Cha Ôn, Ôn Hỉ Dân sau khi nghe xong, chỉ có thể đưa mắt nhìn theo con trai và con dâu rời đi, đi đón cháu trai của ông ấy về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play