Mễ Húc Quang ngồi ở bên cạnh, im lặng rất lâu mới nói ra suy nghĩ của bản thân: "Anh tính sẽ đi một mình lên trấn, Thần Thần cứ để lại nhà chúng ta, em chăm sóc cho thằng bé, đợi lát nữa cho người đến chỗ chú Mạnh mời đến đây, khám thử xem Thần Thần có sốt cao lắm không. Anh sẽ cố gắng đi về sớm, nếu có thể sẽ chở Ôn Thiết Quân đến đây để nhận lại Thần Thần.
Ông thầm nghĩ, nếu Ôn Thiết Quân biết con của ông ta đang ở nhà bọn họ, chắc chắn sẽ lo lắng hơn cả bọn họ, cho dù ông không đề cập đến thì ông ta cũng sẽ chủ động yêu cầu đi theo về nhà để gặp đứa nhỏ.
Còn những việc còn lại đành phải nhờ vào năng lực của cảnh sát.
Vì không còn cách nào khác, Thái Kiều Chi dù lo lắng về việc chồng mình đi trong lúc mưa to như thế này sẽ rất nguy hiểm, nhưng bà vẫn gật đầu đồng ý, không cần Mễ Húc Quang nhắc nhở, bà cũng muốn đợi lát nữa sẽ đi mời Mạnh Chính Nghĩa đến đây.
Vợ chồng hai người tạm thời xem như cũng tính toán xong, bọn nhỏ ở bên cạnh chỉ im lặng nghe theo, bọn họ chỉ biết em trai Thần Thần sẽ ở lại nhà bọn họ thêm một ngày, nhưng bọn họ cũng không tỏ vẻ từ chối. Bọn họ cũng đã hiểu được tình cảnh của em trai Thần Thần rồi, tuy rằng không thể đồng cảm, nhưng họ vẫn thông cảm và quan tâm đến em trai.
Sau mười phút, Mễ Húc Quang cũng thu dọn xong mọi thứ, ông còn chạy nhanh đến chỗ ông bà cụ Mễ nói cho họ biết một tiếng, sau đó nhận lấy mũ và áo choàng đi mưa từ vợ mình, sau khi mặc xong, ông cũng lao vào màn mưa rời đi.
Trời mưa càng lúc càng lớn, mưa rơi xuống đất tạo thành một màn sương mù, không bao lâu bóng dáng của Mễ Húc Quang cũng đã biết mất trong màn sương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT