Chỗ hạt vàng lúc trước Mễ Điềm Điềm đào được từ dưới đất, đem bốn viên đi cầm đồ lấy được bốn trăm tệ, bốn trăm tệ này Mễ Húc Quang đã tiêu một phần, nhưng vẫn còn khoảng ba trăm sáu mươi
Nếu để người ngoài biết được chuyện này, bọn họ còn dừng hai chữ "miễn cưỡng" để hình dung khoản tiền năm trăm tệ này, nói không chừng sẽ ngay lập tức nôn ra ba tấc máu. Mau tỉnh lại đi, mấy người nhìn rõ xem, đây là năm trăm tệ đó, không phải năm xu, năm hào, hay năm tệ đâu, mà là năm trăm tệ đó, có thể cho chỗ tiền này chút 'thể diện' được không, đừng tỏ vẻ như góp được chỗ tiền này là dễ dàng được không?
Quả thực, đối với bọn họ mà nói, chỗ tiền này kiếm được có chút dễ dàng. Hai người Mễ Húc Quang thất thần nhìn nhau, phải nói, chỉ có một khoản tiền hơn sáu mươi tệ, mới thực sự là do bọn họ nỗ lực tích góp. Còn chỗ tiền còn lại, dường như đều là nhờ con gái bọn họ?
Người đào ra hạt vàng là Mễ Điềm Điềm, cùng anh chị em lên núi, tìm thấy đồ có giá trị, cũng là nhờ Mễ Điềm Điềm. Dường như trong hai sự việc này quả thực đều có bóng dáng của Mễ Điềm Điềm.
Lúc này, hai vợ chồng họ không nói nên lời, con gái của bọn họ, cũng quá giỏi đi?
Chưa mới được bao lâu, đã mang về cho gia đình nhiều tiền như vậy. Này là còn chưa tính đến cây nhân sâm to đâu?
Mễ Húc Quang mơ hồ nhớ tới, lúc cả nhà đang bàn luận có nên bán cây nhân sâm đi không, con gái ông cũng nói một câu, phải giữ lại một thời gian mới bán đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play