Về phần này, Mễ Điềm Điềm từng rất lý lẽ, nói: "Cầu Cầu à, hiện tại vận may của tôi cũng không chỉ liên quan đến mỗi mình tôi đâu, anh Đường còn đang cần tôi giúp anh ấy đuổi những vận xui của anh ấy đi mất đó! Cậu không biết đâu, gần đây anh Đường cũng không còn gặp xui xẻo nữa, một lần cũng không luôn, nói không chừng đây đều là công lao của chúng ta đó!"
Thủy Tinh Cầu: Tôi biết, tôi biết tất cả.
Mễ Điềm Điềm vì thế mà kiêu ngạo, chống hai tay ở eo, thấy tự hào cho chính mình vì những cống hiến của bản thân đã làm ra, cô còn đang muốn 'thổi phồng' vài câu, chợt nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa truyền đến.
Giờ này đến thì chỉ có mỗi Đường Lâm Khê đến đây tìm cô thôi.
Mễ Điềm Điềm chạy đến mở cửa cho anh. Khi mở ra cánh cửa gỗ nặng nề, nó còn vang lên tiếng 'két', mặc kệ cảm giác đau ở bàn tay, cô mỉm cười chào đón Đường Lâm Khê: "Chào anh Đường, buổi sáng tốt lành nha."
"Chào em, buổi sáng tốt lành." Đường Lâm Khê nhân lúc Mễ Điềm Điềm không chú ý mà âm thầm quan sát cô từ trên xuống dưới để đánh giá, anh phát hiện thần sắc của cô vẫn hồng hào, không giống như người có bệnh hoặc là có chuyện không vui trong lòng, cho nên cũng yên tâm hơn nhiều.
Một tay anh phụ giúp cô mở cửa, rồi đi theo Mễ Điềm Điềm vào trong, nhưng không ngờ, cánh cửa đột nhiên đóng lại rất nhanh, mà tay anh thì vẫn đặt trên cánh cửa chưa kịp thu lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT