Sau đấy... cô ta cũng không biết mình nghĩ cái gì mà lại sợ, rồi cứ thế bỏ chạy trối chết.
Nghĩ đến dáng vẻ nhục nhã của mình lúc đó, khuôn mặt của Tiền Giai Dung tối sầm lại.
"Giai Dung, khuôn mặt này của cháu làm sao vậy? Cháu có nghe bà nội nói gì hay không?" Triệu Hồng Diệp nghi ngờ nhìn sắc mặt của cháu gái, cảm thấy con bé có vẻ không vui cho lắm, nhưng trong khoảng thời gian vừa rồi, Triệu Hồng Diệp cứ muốn gì là được nấy khiến tâm trí của bà ta gần như bị hao mòn, bà ta không quan tâm đến phản ứng của Tiền Giai Dung là gì, miễn có lợi cho bà ta là được.
Tiền Giai Dung rất muốn ngẩng đầu lên để ra sức mắng chửi Triệu Hồng Diệp một trận, nhưng cô ta biết rằng cô ta không được phép làm như vậy. Một mặt, tuổi cô ta vẫn còn quá nhỏ, khó có thể sống một cuộc sống bình thường trong gia đình này nếu cô ta xúc phạm đến Triệu Hồng Diệp. Mặt khác, cô ta còn đang hy vọng mấy người Triệu Hồng Diệp có thể bù đắp lại số giá trị thiện cảm mà cô ta bị mất đi cho nên lúc này càng không thể để chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra được.
Vì vậy, cô ta chỉ có thể tiếp tục dây dưa với bà ta, bảo ông tiên không thèm tìm cô ta, cũng không nói cho cô ta cái gì, đành để cho Triệu Hồng Diệp đợi chút vậy.
Tuy Triệu Hồng Diệp không hài lòng với kết quả này nhưng bà ta cũng đâu thể chọc giận ông tiên được đúng không? Cho nên bà ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Tiền Giai Dung cảm thấy giao tiếp với mấy người trong gia đình này thật sự quá khó khăn, mà giá trị thiện cảm thu được cũng không nhiều bằng những người khác. Thay vì lãng phí thời gian ở cái nhà này thà cô ta đi nói chuyện với Tiêu Tuệ nhà sát vách còn hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play