"Lâm Khê, em đi với anh cũng được, nhưng em định mặc như thế này ra ngoài sao?" Triệu Lãng cười nhìn áo ba lỗ cùng quần đùi của Đường Lâm Khê, mặc như vậy là để muỗi đốt sao?
Vì lên núi nên cậu đã cố tình mặc quần dài.
Đường Lâm Khê đỏ mặt, anh cũng nhận ra bản thân ra ngoài quá vội nên vẫn còn mặc đồ ngủ, vì thế vội vàng chạy về thay đồ, vừa chạy vừa quay đầu lại bảo Triệu Lãng chờ mình, đừng đi trước.
Tốn mười phút, cuối cùng hai người cũng có thể xuất phát. Một đường không nói chuyện, đến khi tới nơi, Đường Lâm Khê không khỏi lo lắng cho Mễ Điềm Điềm, cái bẫy hôm qua có thể bắt được con mồi hay sao?
Trong lúc vô tình, Triệu Lãng nghiêng đầu thì thấy vẻ mặt rối rắm của Đường Lâm Khê, cậu nghĩ một chút liền đoán ra anh đang lo lắng điều gì. Cậu cố ý ho khan một tiếng, nói ra cách mà hôm qua cậu nghĩ ra được.
"Lâm Khê, em không cần lo lắng, cho dù cái bẫy của Điềm Điềm không có con mồi thì chúng ta cũng có thể tìm ở xung quanh, xem có thể..." Bắt được con nào hay không.
Cậu còn chưa dứt lời thì bọn họ đã thấy cái bẫy kia. Không phải cái bẫy không đủ bí mật, mà là con mồi trong bẫy quá rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT