Cô nghĩ thầm, bà nội Đường đúng là người tốt, cho mình ăn điểm tâm ngon như vậy, mình chỉ đưa anh Đường một quả đào, có phải là ít quá rồi không?
Thật ra là không ít, mười mấy hai mươi quả đào đủ để cả nhà Đường Ngọc Lan ăn mấy ngày.
Về đến nhà, Đường Ngọc Lan sờ đầu cháu trai, vui mừng nói: "Lâm Khê của chúng ta thật lợi hại, hái được nhiều đào như vậy, lát nữa bà rửa giúp cháu, cháu ăn trước."
Đường Lâm Khê được khen đến ngại, bời vì em Điềm Điềm dẫn bọn họ thấy cây đào, anh với Mễ Thiên Ân cũng chỉ có thể hái mấy quả ở dưới cùng, phần lớn đều là bà nội Mễ hái. Dù vậy, anh còn nhận được nhiều đào như vậy, thật là... xấu hổ quá đi mất.
Đồng thời, Đường Lâm Khê cũng cảm thấy ngọt ngào, em Điềm Điềm tốt với anh quá rồi.
Đường Lâm Khê không bảo muốn chiếm hết mấy quả đào đó làm của riêng, anh ăn một quả, còn lại thì chia cho người nhà.
Đường Ngọc Lan gật đầu nói được, đứa trẻ nhà bọn họ là đứa trẻ ngoan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT