Anh ta cùng Triệu Oánh kết hôn đã nhiều năm như vậy, nhưng đối phương lại chẳng thể sinh cho anh ta được một đứa con trai, đây cũng chính là cái gai nằm ở trong lòng của anh ta bao nhiêu năm nay. Người bằng tuổi anh ta đã có vài đứa con cũng đã biết gọi cha, còn anh ta, ngay cả một đứa nhỏ cũng không có, khi đi ra ngoài đều có cảm giác bị người ta cười nhạo sau lưng.
Cho nên, khi anh ta nghe Tống Đào Hoa có thai, anh ta mới có thể vui mừng đến như vậy.
Khuôn mặt của Tống Đào Hoa gượng gạo vô cùng, cô ta chỉ thuận miệng nói thôi, chứ làm gì dễ dàng có một đứa nhỏ đến vậy.
Vừa nhìn thấy nét mặt của cô ta, Đổng Đại Dũng đã biết bản thân đã đoán sai rồi, anh ta giống như bị tạt một gáo nước lạnh, lạnh thấu cả tâm.
Nhưng lời của Tống Đào Hoa nói cũng không phải không có lý, những món vật quý như nhẫn vàng thế này cũng không nên bán đi trừ khi thật sự cần thiết, tốt hơn hết vẫn là nên để cho con cháu sau này, vì vậy, Đổng Đại Dũng cũng ngầm đồng ý với nguyện vọng giữ lại nhẫn vàng của Tống Đào Hoa, nhưng anh ta nằm xuống giường xoay mình một cái, đưa lưng về phía cô ta.
Tống Đào Hoa cũng mặc kệ tư thế giận dỗi của Đổng Đại Dũng đang bày ra cho cô ta xem, cô ta chỉ biết bản thân đã có thể tạm thời bảo vệ được nhẫn vàng, không để nó bị bán đi. Nhưng đàn ông cũng rất hay thay đổi, vì để đề phòng Đổng Đại Dũng lại đột ngột thay đổi quyết định, cho nên cô ta sẽ đem nhẫn vàng này đeo ở trên người.
Đeo vào ngón tay, đặt ở dưới mí mắt, chỉ như vậy cô ta mới có thể thấy yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT