"Cha và Tống Đào Hoa có. . ." Tiền Giai Dung lời còn chưa nói hết, liền bị Vân Nga đánh gãy.
"Bọn họ không có, con khẳng định là ở bên ngoài nghe lầm rồi. Lại nói, cho dù cha con thật sự có lỗi với mẹ thì đó cũng là số của mẹ, mẹ không trách ông ấy. Vì ba người các con, mẹ sẽ không ly hôn." Vân Nga nở nụ cười lại còn khó coi hơn cả khóc.
Tiền Giai Dung chỉ cảm thấy đỉnh đầu có mấy tia sét đánh xuống, đánh mình đến kinh ngạc, cô gái này đầu óc không có vấn đề đó chứ, đã như vậy thế mà còn mang dáng vẻ dâng hiến ra để nói? Làm sao bà ta không thể học Triệu Oánh sát vách, không nói hai lời lập tức ly hôn, đá tra nam ra tận chân trời cơ chứ? .
Nếu như một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, vậy mình vẫn đừng để ý đi. Tiền Giai Dung đột nhiên ủ rũ, quyết định không còn thuyết phục thứ gì nữa, thật sâu nhìn Vân Nga một chút, ném khăn lau, cũng mặc kệ Vân Nga cùng Tiền Giai Uyển phản ứng thế nào, mình trở về phòng kê gối đi ngủ đây.
Khi đã khuya, bên ngoài vang lên thanh âm ầm ĩ khắp chốn, Tiền Giai Dung đang ngủ say, dứt khoát lấy chăn che tai, ngủ tiếp.
Đợi đến ngày thứ hai, lúc cô ta ngáp một cái đi ra, mới phát hiện hứng thú của cả nhà đều không phải là rất cao. Cô ta đại khái có thể đoán được nguyên nhân, đoán chừng là không lấy được chỗ tốt từ chỗ Tống Đào Hoa, mặc kệ là tiền hay là nhẫn vàng, một cái đều không có lấy trở về được.
"Tức chết tôi rồi, thật sự là tức chết tôi rồi!" Triệu Hồng Diệp dùng đũa hung hăng đâm đáy chén, nhìn thấy Tiền Giai Dung ra, lại nhanh chóng phủ lên nụ cười hòa ái hiền lành,"Giai Dung tới à, mau tới ăn điểm tâm, bà nội nấu trứng gà nước đường cho cháu, dùng nguyên một quả trứng đó, cháu nhất định phải ăn hết tất cả!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT